Nguyễn Văn Thiện Quân (sinh năm 1991), Thạc sĩ Kiến trúc (Đại học Kiến trúc TP.HCM, 2021), hiện là giảng viên tại tại một số trường Mỹ thuật Ứng dụng. Anh trở thành hội viên Hội Mỹ thuật Việt Nam vào năm 2023.
Nguyễn Văn Thiện Quân là một họa sĩ đặc biệt, xuất thân từ lĩnh vực kiến trúc nhưng lại chọn hội họa như một hành trình song hành và cao hơn hết là con đường để tìm đến bản thể sáng tạo suy niệm về cuộc đời. Nền tảng kiến trúc đã mang đến cho anh sự mạch lạc trong tư duy tạo hình, khả năng tổ chức không gian và sự tinh tế trong từng đường nét. Tuy nhiên, chính hội họa mới là nơi anh gửi gắm những giấc mơ, khát vọng và những trăn trở sâu xa về văn hóa, lịch sử và những kiếp người. Trong tranh của Thiện Quân, người xem không chỉ bắt gặp những mảng màu giàu cảm xúc mà còn thấy sự giao thoa giữa lý trí và cảm tính – giữa tính toán của kiến trúc và tự do của nghệ thuật.
Mỗi tác phẩm như một cuộc đối thoại, nơi anh suy niệm về cái đẹp, về sự mong manh và bền bỉ của văn hóa, đồng thời mở ra những cánh cửa để người thưởng thức chạm đến những tầng sâu nội tâm. Con đường đến với mỹ thuật của Nguyễn Văn Thiện Quân không chỉ là một bước chuyển nghề nghiệp, mà là một hành trình hoàn thiện bản thân. Qua từng bức tranh, anh lặng lẽ kiến tạo thế giới của riêng mình – nơi giấc mơ và hiện thực song hành, nơi văn hóa dân tộc hòa nhịp cùng những suy tư nhân loại.
Nguyen Van Thien Quan is an artist who began with architecture but chose painting as a more profound, parallel journey – a way of reaching the essence of creation and reflecting on life. His architectural background gave him clarity in form, structure, and space, yet it is through painting that he carries his dreams, doubts, and meditations on culture, history, and humanity. In his works, viewers encounter not only emotive layers of color but also the subtle dialogue between reason and intuition – the precision of architecture entwined with the freedom of art.
Each canvas is a quiet contemplation: of beauty, of fragility and resilience, and of cultural memory that stretches beyond the personal toward the universal. For Quan, the path to art is not a career shift but a process of self-realization. Through each painting, he quietly constructs a world of his own – where dream and reality coexist, where the intimate spirit of his homeland finds harmony with the enduring questions of human existence.

